当前位置:首页 > Thể thao > Nhận định, soi kèo EC Bahia vs Boston River, 07h30 ngày 14/3: Thắng nhẹ và đi tiếp 正文
标签:
责任编辑:Kinh doanh
Siêu máy tính dự đoán Tottenham vs AZ Alkmaar, 3h00 ngày 14/3
Lũy kế 9 tháng, Sa Giang ghi nhận 571 tỷ đồng doanh thu và 107 tỷ lợi nhuận trước thuế, tăng lần lượt 35% và 73% so với cùng kỳ.
Ban lãnh đạo công ty cho rằng sản lượng bán hàng tăng mạnh, giá đầu vào nguyên vật liệu ổn định, giúp lợi nhuận của công ty tăng trưởng đáng kể trong năm nay.
Năm nay, Sa Giang đặt mục tiêu doanh thu 800 tỷ đồng và lợi nhuận sau thuế 80 tỷ. Đến hết 9 tháng, công ty hoàn thành 71% kế hoạch doanh thu và vượt 7,5% chỉ tiêu lợi nhuận.
" alt="Công ty bán bánh phồng tôm lãi tăng gần 2 lần"/>Nhận định, soi kèo Everton vs West Ham, 22h00 ngày 15/3: Nghiền nát Búa tạ
Người đàn ông sinh năm 1955 kể, trước đây, vợ chồng ông làm kinh tế bằng cách trồng sen lấy ngó bán. Việc trồng cây phải phụ thuộc vào điều kiện tự nhiên, nguồn nước nên thu nhập không đáng là bao.
Năm 2011, ông Sáng được chính quyền địa phương cử đi Đồng Tháp thăm quan, học hỏi mô hình trồng sen phát triển du lịch. “Khách ở các nơi đến đây mua vé vào cổng để chụp hình với sen rất đông. Nhìn họ rất say sưa và thoải mái”, ông Sáng nhớ lại.
Trở về từ chuyến đi, ông Sáng tự đặt câu hỏi, tại sao mình cũng là dân trồng sen mà không làm gì đó để người dân Sài Gòn có nơi vui chơi, thư giãn, có phong cảnh quay phim, chụp hình. Được vợ đồng ý, ông quyết định nhổ bỏ số sen trồng để lấy ngó trong ao, cải tạo lại đất, mua giống sen cho hoa về trồng. Ông cũng tận dụng thân cây, ván gỗ bỏ đi, lá dừa nước để làm cầu, các căn nhà chòi, đường đi… trang trí cho hồ sen.
Khách đến thuê trang phục, mua hoa rồi chèo thuyền ra hồ sen chụp hình. |
Ông Sáng cho biết, ban đầu, ông chỉ trồng cầm chừng để vừa học kinh nghiệm vừa tránh rủi ro. “Nguồn nước, đất, khí hậu ở Sài Gòn không như ở Đồng Tháp, nếu trồng đại trà ngay sẽ khó thành công. Một phần, tôi cũng không có vốn nên cứ lấy ít nuôi dài cho chắc ăn”, người đàn ông quê gốc Sài Gòn chia sẻ.
Một năm sau, hồ sen của ông Sáng được nhiều bạn trẻ, các đoàn làm phim, thợ ảnh biết đến. Ông Sáng mua thêm cá rô phi, cá lóc, cá trê… về thả xuống hồ sen để khách vừa chụp hình vừa câu cá thư giãn. Vợ ông cũng nuôi gà, học làm các món ăn phục vụ khách.
Công việc thuận lợi, ông Sáng mở rộng diện tích hồ sen, từ 1 ha lên hơn gần 3 ha. Ông cho biết, trước nhà ông có khu đất rộng đã có chủ nhưng họ bỏ không nhiều năm, cây cối, cỏ mọc um tùm. Không biết chủ đất là ai, ông lên phường xin phép cho khai hoang đất mở rộng diện tích trồng hoa. Ông cam kết chỉ mượn tạm đất, khi chủ đòi sẽ trả lại.
Ông Sáng chèo thuyền cho khách. |
Ý tưởng của ông được UBND phường Trường Thạnh chấp nhận. Năm 2014, ông phát cây, đào ao, cày đất, cho nước từ sông vào, mua phân, hạt giống… trồng thêm sen, hoa hướng dương, túy điệp, sao nhái…
Ông Sáng cho biết, trồng hoa giữa Sài Gòn không dễ. Hồi tháng 1 vừa qua, Sài Gòn bước vào mùa nắng nóng, đất bị nhiễm phèn, nguồn nước mặn xâm lấn làm toàn bộ hoa sen trong ao của ông Sáng úng nước, héo úa.
Để có vườn hoa hướng dương đẹp, ông Sáng phải chăm sóc rất tỉ mỉ, nhưng nhiều khách đến đã không có ý thức bảo vệ. |
“Từ khi gieo hạt đến khi sen ra bông phải mất 3,5 tháng, nhìn cây chết từ từ, tôi rầu lắm. Nhưng biết làm sao, làm công việc này thì phải chịu rủi ro”, ông Sáng tự động viên mình. Ông dọn sạch cây chết, rửa sạch ao, cày và phơi đất, rải phân, thay nước chờ đến mùa mưa mới trồng tiếp.
May mắn cũng mỉm cười với vợ chồng ông khi tình hình dịch bệnh vừa lắng xuống thì những cây hoa được trồng mới cũng bắt đầu trổ bông. Ông Sáng cho biết, mỗi ngày, vợ chồng ông đón từ 100-150 khách đến tham quan, chụp hình. Các ngày cuối tuần, ngày lễ lượng khách từ 400-600 người đến. Vé vào cổng là 40 ngàn đồng/khách. Vì vậy, trung bình mỗi năm trừ hết các khoản phí, vợ chồng ông thu về gần 300 triệu đồng.
Ông Sáng cho biết, nhiều khách ông vừa nhắc xong thì họ bẻ hoa, dù đang đứng trước mặt ông. |
Khách đến chụp hình với hoa, ông Sáng rất vui vì mình có thu nhập, được trò chuyện, tiếp xúc với nhiều người. Tuy nhiên, nhiều người tự ý hái hoa, làm hư hoa, xả rác… làm ông thấy buồn và tiếc.
Người đàn ông quê gốc Sài Gòn kể, có lần, vợ chồng ông đón 900 khách đến thăm quan. Dù ông đã để biển cấm hái hoa, làm hư hoa, nhưng khi khách về, vườn hoa của ông rũ rượi, nhiều bông hoa bị bẻ, cuống hoa rơi khắp vườn. Khách về, ông phải dọn dẹp vườn, chăm sóc, nâng niu từng cây hoa.
"Tôi trồng hoa vừa làm kinh tế, vừa đam mê. Quá trình chăm cho cây hoa từ lúc gieo hạt đến lúc trổ bông rất cực và phải thật có tâm huyết. Không có khách thì buồn, mà khách đến, mình vừa quay lưng đi thì họ bẻ hoa, phá hoa nên tôi rầu lắm", ông Sáng trải lòng.
Qua bàn tay của ông Lĩnh (74 tuổi, Nam Từ Liêm, Hà Nội), rác thải trở thành món đồ hữu ích.
" alt="Nỗi buồn của ông chủ vườn hoa Sài Gòn"/>Ra trường, tôi đi làm. Công việc mưu sinh vất vả cuốn tôi đi. Đầy mệt nhọc. Tôi cũng trải qua vài mối tình, nhưng không đi đến đâu. Kết quả, 30 tuổi tôi vẫn ế. Chỉ có công việc là thăng tiến một chút.
Tôi không hề quên anh, nhưng cũng không kì vọng. Mỗi lần về quê, bà tôi vẫn bảo, thằng Tuấn nó thích mày lắm đấy. Bà nó cứ bảo với bà là muốn nhận mày làm cháu dâu. Thằng Tuấn vẫn chờ mày đấy.
Tôi nghe xong chỉ cười, chứ không tin. Chờ, sao không nói. Mười mấy năm qua rồi, tiếng “yêu”, “chờ” khó đến thế sao...
32 tuổi tôi lấy chồng. Rồi chuyển sang Pháp sinh sống. Chồng tôi yêu tôi. Tôi yêu chồng tôi. Tôi đã chẳng còn chút mảy may gì nhớ đến quá khứ, kể cả Tuấn. Tôi chỉ yêu gia đình hiện tại của mình. Những cái đã qua, tôi coi nó là điều tất yếu. Cái gì phải đến sẽ đến. Cái gì cần quên sẽ quên...
Tại Pháp, tôi gặp em họ của Tuấn. Thật khó tin, nhưng là sự thật. Chúng tôi đi uống trà với nhau. Nguyệt bảo, sao chị phũ với anh ấy thế? Không một lời hỏi han. Anh ấy vẫn luôn yêu chị.
Tôi có chút bất ngờ, là Tuấn không hỏi tôi trước kia mà...
“Trong phòng anh ấy, vẫn còn ảnh của chị. Ảnh kỷ yếu lớp 9 của anh chị. Ảnh cắm trại lớp 11 của trường chị. Ảnh thẻ của chị... Anh ấy giữ hết. Anh còn bảo cả đời này sẽ không yêu ai ngoài chị”.
“Vậy sao anh ấy không nói? Chị cũng 32 tuổi mới lấy chồng kia mà”. Tôi cười. Cố chêm một câu hài hước.
“Anh ấy tự ti trước chị. Anh bảo chị là người luôn nhìn về phía trước, luôn tiến về phía trước. Từ lớp 10, khi anh phải vào học lớp thường, chị lớp chuyên, anh ấy đã biết từ giờ chỉ dám đi phía sau nhìn chị rồi.
Vốn lớp 9 anh học rất giỏi. Anh cũng định nếu đỗ vào chuyên sẽ tỏ tình với chị. Nhưng anh lại thất bại. Anh ấu trĩ thì đúng rồi. Nhưng chị cũng phũ không kém mà. Chị vào lớp chuyên, học giỏi, lại hát hay, đàn hay... Chị có nhiều bạn mới ở các lớp chuyên. Chị có bao giờ nhìn đến anh ấy thui thủi ở lớp thường đâu...
Nửa năm trước. Anh ấy lấy vợ. Trước ngày cưới, anh ấy uống say, rồi ôm đống ảnh của chị khóc. Tỉnh rượu, anh cất hết ảnh chị vào thùng. Em biết, anh ấy vẫn chưa quên được chị, dù vợ anh ấy rất tốt. Anh ấy cũng tốt với vợ, nhưng yêu thì chắc không trọn vẹn”...
Tôi nghe xong, thấy nhói lòng. Tôi bảo Nguyệt, em nói với anh ấy, chị vẫn ổn. Cuộc sống của chị ổn. Từ lâu, chị vẫn coi anh là một người bạn tốt. Dù im lặng bao nhiêu năm qua, chị vẫn rất trân trọng anh. Nhưng tất cả đã là quá khứ rồi. Cứ mãi ôm những cái đã qua, làm sao hạnh phúc được. Anh không hạnh phúc, chị cũng đau lòng. Nhưng chỉ thế thôi. Nếu anh không tự cứu anh, thì không ai cứu được. Chị mong anh trân trọng hiện tại - gia đình nhỏ của anh. Đó mới là thứ đáng quý. Quá khứ chỉ khiến cho hiện tại rối rắm thêm, không giúp gì được.
“Quả thật là chị rất phũ, rất lạnh. Bảo sao anh ấy không dám đến gần chị, dù rất yêu. Em sẽ chuyển lời. Nếu về Việt Nam, mong anh chị sẽ gặp nhau một lần. Đi uống với nhau như hai người bạn. Đừng im lặng nữa. Bỏ qua hết những hiểu lầm đi”...
P/S: Anh à, tình yêu chỉ là những cảm xúc. Kiểm soát được nó hay không là do bản thân mình. Mong anh hãy quên em đi.
Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc ngoại tình cho đến khi gặp người đàn ông ấy. Hiện, tôi rất khó xử, không biết phải làm như thế nào?
" alt="Tất cả đã là quá khứ, mong anh hãy quên em đi"/>Phân khúc MPV cỡ lớn tại Việt Nam 5 năm trở lại đây không có nhiều sản phẩm cho khách hàng lựa chọn. Kia Carnival gần như "một mình một ngựa" thâu tóm thị phần ở nhóm xe phổ thông với giá 1,189-1,759 tỷ đồng, duy nhất lắp ráp trong nước. Cao cấp hơn, Mercedes bán chiếc V-class giá 3,099-3,759 tỷ đồng.